Kỉ niệm về gia đình, mày có là bao nhiêu? Khóc than vô ích, từ nhỏ đến lớn chỉ biết bám vào blog và nói.
Biết than thở là vô ích, nhưng phải làm như thế nào? Lúc nào cũng phải tìm cách tự động viên bản thân.. và lúc nào cũng như thế... Kiếm tiền mệt thật :( mệt và khó :( sợ bản thân sẽ quên đi ước mơ :( sợ lắm :( sợ mình sẽ buông tay những điều mà mình mong muốn :v Vẫn là 2 suy nghĩ, nhưng mình ghét cái con người tiêu cực...ghét lắm...rất ghét..........!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mình thích một đứa hay cười, vô lo... thích cuộc sống của nó... hay là quẳng hết mọi thứ, đừng nghĩ gì cả.
Thằng nhóc đi mà chẳng chào nó được một tiếng, chỉ vài tháng nhưng cũng đã học được rất nhiều từ nó... buồn :( nhìn nó cười :( cũng vui nhưng tội... Không biết sau này nó sẽ thế nào, nhìn cuộc sống của người khác, càng thấy trách nhiệm của bản thân khi lớn lên..
Vẫn là Vân Anh của mấy năm trước, vẫn rất thích cuộc sống khi còn nhỏ... vẫn ghét cuộc sống hiện tại :):))))
Ghét dựa dẫm người khác, phải thật tự lập!
Có vấn đề là suy nghĩ và giải quyết :) Lâu rồi không viết về một cái gì :( có phải trình viết giảm rồi
Làm những điều ng ta nói là ko thể. Hòa nhập và ko hòa tan.. Cố lên Vân Anh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét