Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Buồn!

Chắc là nó bị lờn thuốc rồi... nó cũng không biết sao chuyện này nó vẫn chưa hết buồn, nó xem phim, nó đi chơi, nó nói chuyện với người đó... ừa, nó vẫn buồn... cái nỗi buồn dai dẳng, như trước khi gặp người đó, cuộc sống nó đã buồn như thế...
Nó cần ai đó bên cạnh lắm, nhưng rồi nó cứ một mình vậy đó... ai mà chịu nổi. Những lúc này chỉ cần một chút yêu thương thôi mà... nó không biết nữa... nó cứ cố quên, cố gắng để làm gì...
Nếu nỗi buồn của chính bản thân mà chính nó còn không biết trân trọng, không biết tự thương nó nữa thì ai giúp nó nữa đây. Chỉ nó biết nó đang khủng hoảng như thế nào, buồn như thế nào.. nó cần động viên, cần 1 cuộc sống hạnh phúc cơ mà... vì sao chứ, sao nó thấy nó vẫn cứ mắc kẹt ở đây... nơi mà bóng tối quá nhiều, nước mắt quá nhiều....

1 nhận xét: