Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

21-22.4.2015 - Có lúc nào bình thường được đâu ?

Mình nghĩ là mình sẽ mua một cuốn sổ. . và đã tốn hết 75k cho cuốn sổ. . ngày càng nghèo nghèo nghèo . . nghèo hoài, nhưng mà mình muốn tìm lại một chút gì đó trước đây thuộc về con người mình. Và bây giờ, muốn tìm lại vài thứ thì mình nghĩ cần thời gian. . cần suy ngẫm. Mà đến bây giờ thì tuy nghèo như thật lòng bản thân không quan trọng chuyện tiền bạc nữa, mà nói vậy cũng không đúng, mình không quan trọng nó, chỉ là trước đây mình ghét nó cực kỳ, cứ nghĩ vì nó mà gia đình mình gặp nhiều chuyện... nhưng giờ thì hết rồi. Tất cả là do con người ta thích đổ lỗi hơn nhận lỗi về mình mà thôi. Giờ đi kiếm tiền, mình quý từng đồng tiền mình tìm được, nên thật lòng khi mới bắt đầu bước chân vào cuộc sống, mình cũng không muốn kiếm được quá nhiều tiền. Không biết sao mà mình cũng sợ bản thân tha hóa. Thật lòng mình không muốn kiếm ra quá nhiều tiền, chỉ muốn nó phù hợp với công sức của mình. Nhiều quá, dễ làm mình ảo tưởng sức mạnh bản thân. Không nên.

Hồi cấp 3, đánh đổi mọi thứ, mình chọn cách sống lý trí, đến một mức phải gọi là tiêu cực. Nên thật lòng mình hiểu rõ những người chọn cách sống lý trí không phải vì họ vô cảm, hay mạnh mẽ... những thứ tương tự... mà vì họ chọn lý trí. Sống lý trí nên về cơ bản mình thật vô tâm.!. Xét cho cùng, đến giờ mình vẫn rất vô tâm.!.Nóng tính, bốc đồng, cảm xúc không ổn định, dễ thay đổi, không đồng cảm hay thông cảm cho người khác, tính xấu ở mình đầy rẫy. . . Học tâm lý càng thấy trong mình chất chứa đầy bệnh: từ hoang tưởng, ADHD, ảo giác, hưng cảm, trầm cảm... chắc cái nào mình cũng trải qua một ít rồi. Xét về tính tình, chắc có thể kiêm chế được, nhưng làm cách nào để thay đổi hết được. Chỉ là mình ý thức với tính cách này mình sẽ chơi thân được với những người mình thân. Và cái đó là chơi thân. Còn những người khác, nói thẳng là mình sẽ suy nghĩ. Mình thích làm một đám mây không hình thù cố định còn hơn một vòng tròn được xoay bằng compa, đều và không lệch. Với mình, hoàn hảo không cần thiết.

Hôm qua mình giận HP, đến bây giờ mình nghĩ cũng chưa hết đâu, chắc còn giận, nên sẽ không bình thường đâu. Chịu không nổi chính mình, nóng tính bốc đồng quá. Chỉ toàn gây chuyện bực mình cho người khác rồi chuốc bực bội vô bản thân. Cứ như trời phải có ngày nắng, ngày mưa, và những ngày bình thường vậy.

Đi học TLHTK :v nghĩ sao mình đã xém ngủ gật trong lớp :( haizzz, vì cứ chậm chậm chậm chậm đều đều sao á T_T về phải chăm chỉ xem lại thôi :v Học bài :v

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

Mùa yêu ... tạm đặt là vậy đi ...

14.2 ... 14.3 ... 14.4 :3

Thời gian cứ thế mà trôi, mình muốn nhanh thì nó lại chậm, mình muốn chậm thì nó lại nhanh... có thể kỉ niệm cứ thế mà đong đầy... Mà mình viết mấy cái này không phải vì tụi mình sắp chia tay mà chỉ là cảm giác hai đứa nên ..."cách" nhau ra một xíu ... xa một tí, để còn có thể tự lo cho dự định của mỗi đứa. Vì cả hai đều có những kế hoạch tương lai rất xa, có những mốc mục tiêu để cố gắng, vì thế nên có lẽ khoảng thời gian sau sẽ không được như 2 tháng này. Ấy thế mà thật lòng mình muốn viết một điều gì đó. Nếu tính từ lúc này trở về lúc mình vừa sinh ra thì có lẽ đó là những khoảng khắc hạnh phúc nhất của mình. Còn nếu xét về tương lai, biết đâu mình lại hạnh phúc hơn thì sao :3

Người ta thường bảo tình đầu thường không dài lâu... có lẽ vì vẫn là con người (ý là chưa thành thánh) nên mình vẫn lo sợ khi nghe những lời nói đó. Vì sao mà cứ bám lấy nhau, có lẽ vì sợ xa nhau... Những cái nỗi lo sợ be bé lâu lâu cứ như bã kẹo cao su được thổi phồng lên vậy đó, nói chung nhưng mà sau mỗi lần lo sợ được giải quyết thì tình cảm lại tăng nên và tỉ lệ thuận với niềm tin :3

Hôm nay là 16.4, 2 ngày sau kỉ niệm 2 tháng, thật tâm thì mình đang cúp và ngồi cà phê viết cái này. Nhắc lại cái cuộc sống đi học của mình từ hồi Đại học đến giờ, có lẽ chắc chưa bao giờ mình thấy tự hào với nó, gần đây thì còn thảm hại hơn nữa :( Chẵng là mình luôn sống theo cái tư tưởng không làm thì thôi, đã làm thì tới cùng và bất chấp kết quả, vậy mà mình đang ngồi học trong cái môi trường mà mình không thích những thứ mình được nghe mỗi ngày. Nhưng vì nghĩ sự lựa chọn nào cũng là một cơ hội và bất ngờ của riêng nó, vì thế mình trụ lại và đón nhận thử thách của bản thân. Mình cũng tràn ngập tư tưởng học hành đàng hoàng, thế nhưng lúc nào cũng thấy bản thân không nghiêm túc học thật sự. Cũng như hôm nay, mệt quá thì nghỉ, chiều kiểm tra tiếng Nhật cũng chưa ôn bài, vì lười. Mình ghét cái áp lực thi cử, vì mình vẫn chưa hoàn toàn thoát ra khỏi nó, từ 1 đứa quan trọng chuyện học hành mà giờ nhìn kết quả Đại học thì chỉ muốn cầm lên xé rồi vứt đi, nhưng mình không thích ngồi nghiên cứu những thứ mình không thích. Biết là đang mâu thuẫn nhưng mình nghĩ mình phải nhanh chóng xác định mục tiêu và giải quyết nó. Ngày mai thi thì hôm nay mới chịu cầm cuốn sách lên, mà cầm lên một tí là buồn ngủ, lại nghĩ thôi đi ngủ, mai làm tới đâu rồi tới, mai lên làm không được thì tâm trạng cứ buồn buồn, một chút hụt hẫng, nhưng lại cho phép bản thân quên nhanh đi, như đó là một chuyện không quan trọng... rồi cuối cùng nhìn lại, đời nó cứ nhạt nhạt ấy, không một tí cố gắng.

Còn chuyện làm việc, CLB, Đoàn hội, hoạt động... mình chấm dứt nó từ cuối năm ngoái, tức là bắt đầu từ Tết này, mình chả làm gì, cứ yêu đương ăn chơi mà học hành cũng chẳng ra cái gì. Nhiều lúc nhìn lại tự hỏi có đáng không :v vậy nên thêm một cái dự định là năm sau sẽ cố gắng thi vào EB của FJC. Và tìm kiếm thêm nhiều thứ khác nữa... Con người nghiêm túc của mình dần dần mất đi sau khi mình bỏ hết mọi trách nhiệm mà trước đây mình gánh vác, nhưng rõ ràng cuộc sống của mình đã trôi qua rất vui vẻ trong 2 tháng vừa rồi :3 mình vẫn không hối hận vì điều đó đâu, chỉ là từ hôm nay, mình sẽ nghĩ khác đi một tí thôi :3 Vẫn còn nhớ cái thời kì này năm ngoái mình đã khốn khổ cỡ nào loay hoay với một đống công việc, một đống suy nghĩ, những thứ ngỡ ngàng và những điều đau lòng đến tận cùng, người đó xuất hiện đưa tay kéo mình lên, vậy mà lúc nào cũng mặc cảm lo sợ trong người, cũng mấy lần mình ngoảnh mặc làm ngơ bỏ tay người đó ra, vậy mà đến bây giờ người đó vẫn bên cạnh mình, yêu mình, thương mình :3 Người đó có biết là người đó dễ thương lắm không :3 Nói thật là mình bị cuồng những thứ dễ thương, chạy xe đi học có một thú vui duy nhất là ngắm mấy thứ dễ thương trên đường, như 1 cái balo kiểu mới, một đôi giày mới thấy lần đầu, rồi nón bảo hiểm, móc khóa... nói chung thứ gì dễ thương là mình cứ ngắm và cười như con khùng, vì dễ thương quá, làm sao đây, không chạm vào được thì ngắm và cười thôi. Như sáng nay lúc đang chạy thấy cái balo người nhện của thằng nhóc mẫu giáo, dễ thương ơi là dễ thương, tự dưng thấy vui :3 cười mà cũng thấy hạnh phúc, ôi cái cảm giác đó, mình thích ghê luôn :3
Mà tụt mood quá, bọn bạn mới thông báo điểm danh, nói chung mình cũng biết hôm nay cô sẽ điểm danh rồi, nhưng thôi, mình thấy cứ để bản thân cuốn vào làm những việc mình không thích mình thấy lười lười sao ấy... xin lỗi con người nghiêm túc vì con người lười biếng lại chiếm giữ tâm hồn mày nữa rồi :( Tự hứa là định viết mấy cái này từ lâu rồi, vậy mà cứ phải thi cử, phải ôn bài làm mình không có tâm trạng viết làm mình thấy khó chịu cỡ nào rồi, nên thôi hôm nay vứt, đối với mình những thứ kia không quan trọng. Cuộc sống của mình sẽ chẳng còn ý nghĩa gì khi mình bỏ những thứ mình thích để theo đuổi những thứ mà mình còn chưa xác định rõ. Cũng thật nuông chiều bản thân như người đó hay bảo mình, mình cũng biết chứ, nhưng thật tâm làm những thứ mà bản thân không thích mình cảm thấy có lỗi với bản thân mình. Chiều nay mà kiểm tra điểm tiếng Nhật có tệ, mình cũng sẽ chấp nhận :(  muốn thật nghiêm túc suy nghĩ về cuộc đời mình, không có ôn thi gì nữa hết, học rồi cũng quên, chẳng ra làm sao cả. Phải nói là giờ mình ghét con người mình đến cỡ nào, cái chuyện học hành đơn giản thế mà làm cũng không xong, đâu phải không có thực lực, nhưng sao cứ không cố gắng... cũng tức lắm :((((((((((((((((( Nói chung đừng có như thế nữa mày à, rồi mày sẽ quên mất con người thật của mày đó :( đáng sợ lắm.

Nói về bạn bè, nó lại để mất 1 người bạn rồi ... thời gian thay đổi, những vị trí trong tim nó cũng dần được thay đổi và được đánh dấu bởi những màu sắc khác nhau. Không biết từ bao giờ bạn bè đối với nó lại quan trọng đến như vậy, dù mọi người xung quanh hay nói là mày quan trọng bạn bè hơn người yêu lỡ người yêu mày buồn sao. Nhưng mà mình cũng tự tin vì người yêu mình là bạn thân của mình mà :3 người yêu mình nói vậy mà :3 [dù từ lúc đầu tiếp xúc là do mình thích người ta =]]]] Bạn bè thì mình đánh mất cũng nhiều, từ năm lớp 12 đến giờ, có lẽ trung bình 1 năm mất 1,2 người :)) VA đáng sợ, sao nhẫn tâm vậy... sao mày nhẫn tâm với người khác vậy (dù họ đã từng rất tốt, rất thân với mày..) và sao mày nhẫn tâm với mày như vậy.... cũng chẳng bao giờ mày nói rõ cho họ biết điều thật sự mày nghĩ, mày sợ họ không hiểu hả? hay mày sợ tổn thương? ừa... là do sợ tổn thương đó, xét cho cùng cái bản chất con người VA vẫn vậy, vẫn phũ phàng, nhẫn tâm, tàn ác :))))))))) cái này đương nhiên là do mình tự biên tự diễn, nhưng mà những đứa từng bị mình lơ mình dám chắc không ít hơn 1 lần nghĩ mình như thế, tàn nhẫn .... :)). VA có rất nhiều nguyên tắc khi sống trong cuộc sống này, và một trong những nguyên tắc là khi đã quyết định thì sẽ không thay đổi (có lẽ nhiều người đọc đến đây mà không hiểu mình sẽ lại bảo mình là một đứa không thay đổi sao :v :v :v ) nhưng sự thật là vậy đó. Mà bạn biết lý do là gì không, mình đã cố gắng, cố gắng rất nhiều để thay đổi những cái sự kiện đáng buồn đó, mình đã rất cố gắng, nhưng đã có những người không hiểu được sự cố gắng đó, những câu nói, con chữ, mong manh nhưng sắc bén, lâu lâu lại hiện lên trong đầu mình... tổn thương không VA? sao lại không... rồi có lẽ nỗi buồn cũng dần được quên đi thay bằng những niềm vui nhỏ hằng ngày mà VA tìm được... nhưng làm sao mà VA quên hết được hả, những con người mà VA từng có chung những kỉ niệm rất đẹp... và ai cũng đã từng bước vào cuộc sống của VA bằng những điều thật dễ thương... trách ai đây, VA không trách họ được, chỉ trách suy nghĩ mình không giống họ ... vậy nên VA cố gắng lên nhá, bên cạnh mày những điều dễ thương sẽ vẫn luôn tồn tại đó thôi :3

Nói về việc tư vấn, từ Tết đã treo cái stt trên FB là sẽ luôn trong trạng thái sẵn sàng đón nhận tâm sự từ người khác, và trong 2 tháng yêu đương vừa rồi dường như mình đã không thực hiện được cái "sẵn sàng" đó :v Ôi cái con nhỏ 2 mặt :v nói mà không làm :v thôi thì bắt đầu lại từ bây giờ hen :3 bạn bè và mọi người vẫn rất cần mày :3 nên vui lên ... VA có một nguyên tắc mà VA đã nói vs HP rồi đó, là VA nghĩ là nếu VA sống thật tốt, thật dễ thương thì sẽ không bao giờ VA gặp phải những chuyện xấu :)) HP bảo là 2 chuyện này không có liên quan đến nhau :)) nhưng không biết đâu VA lại tin và sống như thế rồi. Và VA sẽ sống 1 cuộc sống thật dễ thương cho mà xem, HP đừng có ghen tỵ vì không dễ thương được như VA nha :)) Cái thế giới của VA, VA nghĩ là nó nên be bé thôi, và những thứ dễ thương VA cảm nhận được, nó cũng nên be bé thế thôi :3 và tình cảm mà VA dành cho HP, nó cũng sẽ be bé thế thôi ... nhưng nó sẽ là một điều gì đó thật lâu dài HP nhở :3 VA cũng biết là sắp phải cách ly nhau rồi, HP sắp đi học buổi tối rồi, VA sẽ kiếm việc khác bù vô mấy lúc HP đi học, khi mà VA không thể bám HP như 2 tháng trước nữa :)) nên HP cũng đừng cứ nhắc đi nhắc lại mấy cái chuyện là phải tránh xa nhau ra nha ... nghe đau lòng lắm :) vì biết rồi nên sẽ tự giác làm =]]] không cần phải nói đâu :)) đã bảo VA chỉ ăn bám được 2 dạng người thôi: 1 là con gái cũng là bạn thân, 2 là người yêu (người con trai duy nhất mà VA sẽ ăn bám đó.... :))) nên giờ thấy không ăn bám nữa thì cũng là cố gắng dữ lắm đó nha :3

À, còn D. ... VA thật lòng xin lỗi... :( không biết D. nghĩ cái gì nữa và thật lòng VA cũng sợ không dám hỏi ... hôm qua gặp lại D. vẫn tốt với VA như thế, có lẽ lại làm D. đau lòng... (thật tình không biết có không khi D. thấy mấy cái background laptop) nhưng sau đó VA có cố tình khoe đó, chỉ là muốn D. biết VA không còn giống như lúc trước nữa, giờ VA hạnh phúc thật nên D. chúc phúc cho VA đi :) đừng có buồn như vậy cái con xì tiu pịt như VA cũng sẽ không biết làm thế nào đâu :v trời ơi mình mà nói mình ngu mấy chuyện này chắc lại cả đống người bay vô bảo mình xạo này xạo nọ, nhưng sự thật đó T_T. Tránh xa những người tốt với mình, làm họ buồn... chỉ vì mình không biết có cách nào tốt hơn không để làm, có lẽ đó là những cách tốt nhất mà mình có thể nghĩ ra rồi :( Xin lỗi..

Mà lại chuyện bạn bè... sau chuyện gần đây nhất thì 1 người bạn mình cũng hơi thân giờ thì cũng giữ khoảng cách với mình rồi. Mà VA sợ những cái khoảng trống đó lắm, đó là cái cảm giác mình cứ tiến mãi nhưng không đến được đích, vì người ta đã cố tình như vậy rồi. HP sẽ lại bảo VA suy diễn không căn cứ, nhưng biết làm sao đây, VA sống theo trực giác và cảm xúc nhiều lắm.. .VA biết tin ai hơn tin cảm xúc của VA đây :( là cái bữa 14.4 sau khi HP về VA nói VA qua nhà bạn đó đó, nhưng mà buồn lắm, VA cũng chưa kể HP nghe nữa... nhiều lúc VA cũng nghĩ hay kệ cái chuyện người kia là bạn thân nhỏ đó, cứ chạy đến lôi nhỏ đó ra giải thích hết những điều VA nghĩ... nhưng VA sợ mình làm không khéo mọi chuyện giờ đã lắng xuống rồi lại nổ ùm ùm lên nữa. . . Bất chợt cứ viết là toàn nhớ về chuyện buồn thôi, cứ như không biết tìm ai để nói ra vậy :( À à, mà xin lỗi vì bắt HP chỉnh cái chế độ off trên fb :v làm giờ HP hết hot rồi :v mà HP thích hot thì cứ cứ set chế độ bình thường đi :)) Mà mấy lần HP đi chơi mà VA không đi theo VA cũng có thấy 1 chút khó chịu á... nhưng mà giờ bớt lắm rồi T_T nên đừng có giận VA làm gì. Rất muốn tôn trọng tự do của người khác vì chính VA cũng rất thích sống tự do :3 chỉ là bản chất kiểm soát nó vẫn tồn tại ở đâu đó trong cái thế giới be bé :))

À, mà cũng nên điểm danh những niềm vui trong suốt 2 tháng qua nhỉ... những điều be bé dễ thương:
1. HP và QN :3 ( tập viết tắt giống HP nè)
2. Mấy đứa bạn mới: TTr, TT, ... những con người thật dễ thương... nói rồi VA bị cuồng mấy đứa dễ thương :))))))))
3. Cái công việc buôn bán ở Vincom , tuy mệt nhưng ngẫm lại vẫn thấy đáng lắm, ôi cái đơn đặt hàng đầu tiên và duy nhất VA ký tên ngay ngày 14.2 :)))
4. Mấy đợt nói chuyện với TNQA (đợt ở K coffee với đợt đi Tân Cảng), cái vòng chưa nhận được :3 nhưng thật là quí m lắm TNQA :3
5. Nihon suki :))) ôi cái nhóm và ôi cái tiết mục... chắc không bao giờ quên được đâu
6. Giữ liên lạc lại với ThV, KO rồi...
7. Mà mình đã không đi được cái sn của TH, và quên luôn sn của KN :((( nhưng may là 2 đứa đó tụi nó không buồn mình, cám ơn, cám ơn nhiều nha...
8. Cám ơn Tr. với mấy câu chuyện của Tr. làm VA thấy mình nên trưởng thành hơn, mong Tr. sẽ sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này.
9. Cám ơn lời khuyên từ chị Th. nhờ chị mà em bình tĩnh hơn :(
10. Cám ơn A. vì khoảng thời gian vừa rồi đã giúp chị giải quyết chuyện của D. với Đ. Biết chắc em cũng mệt lắm, nhưng cám ơn rất nhiều.
11. Cám ơn mày nha B.Ph, những câu chuyện mày nói với t cũng giúp t nhiều, xin lỗi vì đã khóc lóc sướt mướt trước mặt m, nhưng hôm đó t buồn quá.
12. Nhân tiện hình như 2 tháng vừa rồi khóc lóc hơi nhiều, sống mong manh vậy là không được... nhưng cám ơn những người đã ở cạnh mình những lúc đó. Còn khóc được chứng tỏ cảm xúc của mình vẫn còn :3 Cám ơn Hp, TTr, TT, B.Ph. PTQA...
13. Mình sẽ không sống mạnh mẽ... mà là mình sẽ sống 1 cuộc sống thật dễ thương :3
14. Cám ơn đống tài liệu của L.Th, mình sẽ cố gắng học. Cám ơn vì cái quyết định đã đăng ký học N4.
15. Cờ vây :3
16. Mấy tấm hình chụp trong cà phê Uni . Cám ơn người chụp chung với mình và cám ơn cả cái người dễ thương chụp hình cho mình... à và người cho mình mượn máy ảnh nữa :3
17. Cám ơn MT vì mấy cái đầm và mấy cái áo sơ mi.
18. Cám ơn HN vì mấy lần động viên, không biết là cố tình hay tình cờ nhưng mà t đã rất vui :3 mong là N. cũng sẽ sớm tìm được mục tiêu của mình.
19. Có theể có những thứ dễ thương nữa mà A quên.
20. Cám ơn vì hôm nay con VA 16.04.2015 đã dám cúp mất điểm danh để ngồi viết cái đống này.

The end